Vì vậy, chúng ta phải luôn đề cao cảnh giác, tăng cường công tác bảo vệ và đấu tranh trên lĩnh vực nhân quyền trong tình hình mới.
Về cơ bản, hoạt động của các thế lực thù địch tập trung vào vấn đề dân chủ, nhân quyền luôn gắn liền với vấn đề tôn giáo, dân tộc nhằm can thiệp, gây sức ép, kích động chủ nghĩa ly khai gây mất ổn định chính trị - xã hội diễn ra ngày càng gay gắt, ráo riết nhất là các hoạt động chủ yếu sau đây:
Một là, thông qua các tổ chức quốc tế, các đạo luật, các báo cáo vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền.
Vấn đề nhân quyền và nghĩa vụ thực hiện nhân quyền là mối quan tâm chung của nhân loại, là một trong những vấn đề mang tính toàn cầu. Các nước phương Tây đang gia tăng lợi dụng vấn đề này để can thiệp vào công việc nội bộ nước ta, tổ chức nhiều cuộc điều trần, hội thảo, họp báo, ra tuyên bố, ban hành nghị quyết… nhằm xuyên tạc, bóp méo tình hình thực tế nhân quyền ở Việt Nam. Các cơ quan, tổ chức, như: Bộ Ngoại giao Mỹ, Uỷ ban tự do tôn giáo quốc tế Mỹ, Nghị viện Châu Âu, Tổ chức Theo dõi nhân quyền (HRW), Tổ chức Ân xá Quốc tế (AI)… trong các báo cáo hàng năm đều đã buộc phải thừa nhận Việt Nam có “chuyển biến tích cực” nhưng luôn cố ý đánh giá tiêu cực về tình hình nhân quyền ở Việt Nam; đòi đưa nước ta vào diện “những nước vi phạm nhân quyền nghiêm trọng” vì họ cho rằng, Việt Nam “đàn áp người dân tộc thiểu số”, “đàn áp tôn giáo”, trấn áp “các chiến sỹ bảo vệ nhân quyền”… đòi xoá bỏ Nghị định 31/CP của Chính phủ về quản chế hành chính. Đáng chú ý, gần đây, trong báo cáo nhân quyền năm 2009, Bộ Ngoại giao Mỹ vẫn tiếp tục xuyên tạc, vu cáo tình hình nhân quyền ở Việt Nam khi cho rằng: Chính phủ Việt Nam gia tăng đàn áp những người hoạt động chính trị, nhà báo, các blogger, hạn chế quyền tự do ngôn luận, đi lại, lập hội, tự do tôn giáo; cho rằng “hệ thống tư pháp ở Việt Nam bị bóp méo”, “Việt Nam tăng cường đàn áp những người bất đồng chính kiến”, can thiệp quyền tự do của công dân; hạn chế thành lập các công đoàn độc lập của người lao động; tình trạng tham nhũng gia tăng, tồn tại nạn bạo hành…”.
Đồng thanh với Mỹ, ngày 17/3/2010, Bộ ngoại giao Anh công bố “Báo cáo nhân quyền năm 2009” của các nước trên thế giới. Nội dung khuyếch đại tầm quan trọng của “nhân quyền” trong các mục tiêu chính sách can dự của Anh ở nước ngoài. Đáng chú ý, họ tiếp tục đưa Việt Nam vào danh sách 22 nước cần đặc biệt quan tâm về “nhân quyền” và cho rằng, trong năm 2009, ở Việt Nam “vẫn còn tồn tại một số lĩnh vực quan ngại như tự do bày tỏ chính kiến, tự do báo chí”.
Trong Quốc hội Mỹ, số nghị sĩ cực đoan tiếp tục đẩy mạnh các hoạt động chống Việt Nam, liên tục đòi tổng thống Mỹ Obama đưa Việt Nam trở lại danh sách “Các nước cần đặc biệt quan tâm về tôn giáo” (C.P.C). Ngày 25/3/2010, Uỷ ban nhân quyền (thuộc Hạ viện Mỹ) tổ chức điều trần về tình hình nhân quyền Việt Nam đã nhận định hết sức thiếu thiện chí rằng: “tình hình nhân quyền Việt Nam ngày càng sa sút” và ủng hộ thông qua “Dự luật nhân quyền Việt Nam” (HR.3096). Ngoài ra, chính quyền Obama liên tục có các động thái khẳng định tiếp tục thúc đẩy “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền” trên thế giới theo kiểu Mỹ, trong đó chú trọng tự do thông tin, tự do Internet để dùng chiêu bài nhân quyền can thiệp vào công việc nội bộ của các nước, trong đó có Việt Nam.
Đồng thanh với Mỹ, EU, một số nước phương Tây thông qua hoạt động hợp tác văn hoá, giáo dục để công khai hoặc ngầm khích lệ xu hướng đối lập, tiếp tục thực hiện mục tiêu “dân chủ hoá” Việt Nam.
Lợi dụng quan hệ hợp tác với Việt Nam, nhiều nước, nhất là các nước EU luôn tìm cách gắn vấn đề hợp tác phát triển viện trợ, đầu tư với những điều kiện đòi hỏi về cải thiện dân chủ, nhân quyền như nêu vấn đề: mở rộng tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do bày tỏ chính kiến, đòi cho các cá nhân, tổ chức nước ngoài được tham dự các phiên toà xét xử số đối tượng liên quan đến các vấn đề nhạy cảm mà bên ngoài quan tâm; đòi thả số đối tượng vi phạm pháp luật bị bắt, xử lý mà họ gọi là “tù nhân lương tâm”, “tù nhân tôn giáo”. Trên các diễn đàn đa phương và song phương, các nước phương Tây thường đưa ra những lập luận tuyệt đối hoá tính toàn cầu, tính phổ cập của vấn đề dân chủ, nhân quyền với luận điểm “Nhân quyền cao hơn chủ quyền” mà không tính đến đặc thù về văn hoá, xã hội của từng quốc gia, từng khu vực; nêu vấn đề về nhiều văn bản pháp luật của Việt Nam không còn phù hợp với các Công ước mà Việt Nam ký kết để tác động ta thay đổi cách tiếp cận theo quan điểm của họ.
Hai là, lợi dụng dân chủ, nhân quyền để phá hoại tư tưởng, tác động “tự diễn biến” vào nội bộ ta.
Các thế lực thù địch luôn tìm cách lợi dụng sự suy thoái về phẩm chất đạo đức, lối sống, tệ tham nhũng và vi phạm pháp luật của một bộ phận cán bộ, đảng viên để tuyên truyền, xuyên tạc đả kích vai trò lãnh đạo của Đảng; đưa ra các quan điểm sai trái cho rằng chủ nghĩa Mác-Lênin đã lỗi thời, không còn phù hợp với trình độ phát triển của khoa học, công nghệ nhanh chóng như hiện nay;chế độ XHCN không còn thích hợp để làm suy giảm niềm tin của quần chúng đối với chế độ. Chúng triệt để lợi dụng các phương tiện thông tin đại chúng (Internet, đài phát thanh, truyền hình…) cùng nhiều loại báo chí, ấn phẩm của bọn phản động người Việt lưu vong, để mở các “chiến dịch” tuyên truyền đa nguyên, đa đảng; gây nghi kị, chia rẽ trong nội bộ ta. Thông qua các chương trình hợp tác về văn hoá, giáo dục, đào tạo để truyền bá mô hình lập pháp và nền dân chủ tư sản phương Tây, cho rằng, Việt Nam cần phải cải cách luật pháp và hệ thống xét xử theo hướng tam quyền phân lập; một số đối tượng tìm cách, tạo dựng “ngọn cờ”, tập hợp lực lượng thực hiện ý đồ hình thành tổ chức chính trị đối lập với Đảng Cộng sản Việt Nam.
Ba là, lợi dụng chiêu bài “nhân quyền” để kích động tư tưởng ly khai, tự trị ở các vùng dân tộc thiểu số.
Các thế lực thù địch ở bên ngoài công khai ủng hộ khích lệ bọn phản động người dân tộc thiểu số lưu vong, móc nối, kích động và chỉ đạo số chống đối bên trong ráo riết phục hồi tổ chức, phát triển cơ sở ngầm, kích động tư tưởng ly khai, tự trị, tuyên truyền luận điệu “Việt Nam chiếm đất và đàn áp người dân tộc thiểu số, đàn áp tôn giáo…” để lừa mị, lôi kéo, tập hợp quần chúng tổ chức biểu tình, bạo loạn. Khi bị thất bại trong các cuộc biểu tình, gây rối ở Tây Nguyên, chúng kích động hàng nghìn người dân tộc thiểu số trốn sang Campuchia; tổ chức cho định cư ở Mỹ nhằm tái lập “trại tị nạn” làm chỗ đứng chân, tập hợp lực lượng, gây mất ổn định lâu dài ở Tây Nguyên, Tây Nam Bộ. Các phần tử phản động Khmer Crôm lưu vong đang gia tăng các hoạt động tuyên truyền: Việt Nam vi phạm quyền con người đối với người Khmer để kích động trốn sang Campuchia, kích động gây hận thù dân tộc Kinh-Khmer; tìm cách móc nối với số chống đối trong nội địa tập hợp quần chúng; kích động, biểu tình đòi đất, đòi ly khai, tự trị. Một số tổ chức như: Liên đoàn Khmer CPC Crôm… đòi thành lập Văn phòng đại diện nhân quyền ở vùng Tây Nam Bộ để giám sát tình trạng vi phạm nhân quyền đối với người Khmer ở Tây Nam Bộ. Ở Tây Bắc, các tổ chức phản động người Mông, Thái lưu vong cũng đang tích cực tuyên truyền luận điệu Việt Nam phân biệt đối xử với người Mông, Thái; gia tăng phát triển đạo Tin lành để nắm quần chúng.
Bốn là, gia tăng kết hợp, móc nối số đối tượng chống đối trong nước và bọn phản động nước ngoài để chống Việt Nam.
Vận động số nghị sỹ cực đoan trong Hạ viện Mỹ, Nghị viện châu Âu… ban hành các “Dự luật”, “Nghị quyết”, “Báo cáo”… tạo cơ sở pháp lý cho các hoạt động chống phá Việt Nam và hợp thức hoá sự ủng hộ đối với số chống đối; thu thập thông tin về những sơ hở, thiếu sót của ta trong chính sách tôn giáo, dân tộc ở cơ sở để tạo cớ vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền.
Bọn phản động lưu vong đã tổ chức nhiều cuộc biểu tình, “mít tinh” ủng hộ cái gọi là “tiếng nói đấu tranh đòi dân chủ”. Số cơ hội chính trị trong nước liên kết với “Đảng Cấp tiến xuyên quốc gia" (TRP) đưa tổ chức “Quỹ người Thượng” của Ksor Kok đến vu cáo Việt Nam tại các diễn đàn của Liên Hợp quốc, phản đối ta đàn áp người Thượng. Đáng chú ý là các tổ chức của Võ Văn Ái, Nguyễn Gia Kiểng ở Pháp; Ngô Thị Hiền ở Mỹ thường xuyên tiến hành các hoạt động xuyên tạc, vu cáo ta.
Một số nhiệm vụ và giải pháp chủ yếu đấu tranh làm thất bại các hoạt động chống phá ta về nhân quyền trên lĩnh vực tư tưởng, văn hoá của các thế lực thù địch:
1. Tổ chức tốt công tác tuyên truyền vận động, giáo dục sát hợp với từng vùng, địa phương nhằm nâng cao nhận thức cho cán bộ, đảng viên và nhân dân về công tác bảo vệ và đấu tranh nhân quyền trong tình hình mới. Nắm chắc quan điểm, chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước ta và tự hào về những thành tựu to lớn về nhân quyền của chúng ta đạt được, trong đó tập trung đối với việc giáo dục tầng lớp thanh niên, sinh viên, học sinh, đồng bào theo đạo và đồng bào dân tộc, chống sự xâm nhập của các loại tư tưởng sai trái, tài liệu độc hại từ bên ngoài.
2. Tăng cường công tác lãnh đạo, quản lý lĩnh vực báo chí, xuất bản, giáo dục, đào tạo… ngăn chặn những biểu hiện lệch lạc, làm ảnh hưởng tới hình ảnh đất nước, lộ bí mật, gây phức tạp cho công tác thông tin đối ngoại.
3. Nâng cao cảnh giác trước âm mưu, thủ đoạn hoạt động mới của các thế lực thù địch lợi dụng nhân quyền chống phá ta, nhất là lợi dụng quyền tự do tôn giáo, quyền tự trị của người dân tộc thiểu số, quyền tự do ngôn luận, báo chí, bày tỏ ý kiến… để can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Phải tạo được sự thống nhất nhận thức và hành động, trước hết là trong các cơ quan Đảng, Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc, đoàn thể ở Trung ương và địa phương về công tác bảo vệ và đấu tranh nhân quyền.
4. Tập trung thực hiện có hiệu quả các Nghị quyết, Chỉ thị, Quyết định của Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Thủ tướng Chính phủ về phát triển kinh tế - xã hội, đảm bảo an ninh - quốc phòng ở các vùng chiến lược trọng điểm. Đặc biệt là triển khai thực hiện tốt các Nghị quyết hội nghị Trung ương 7 (khoá IX); Nghị quyết số 23 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết dân tộc vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh; Nghị quyết số 24 về công tác dân tộc; Nghị quyết số 25 về công tác tôn giáo…
5. Tiếp tục đầu tư xây dựng hoàn chỉnh hệ thống pháp luật đi đôi với việc kiện toàn các cơ quan bảo vệ pháp luật. Ban hành các luật còn thiếu, sửa đổi bổ sung các văn bản pháp luật và điều luật không còn phù hợp (tập trung chỉ đạo tổng kết Nghị định 31/CP của Chính phủ, bổ sung, sửa đổi án tử hình). Đầu tư nghiên cứu cơ bản về vấn đề nhân quyền làm luận cứ cho việc hoạch định chính sách, pháp luật, tôn trọng thực quyền và nghĩa vụ của công dân. Đẩy mạnh việc thực hiện quy chế dân chủ cơ sở, trên cơ sở đường lối chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước, đi đôi với chống các luận điểm lợi dụng dân chủ, nhân quyền của các thế lực thù địch.
6. Nắm chắc tình hình, theo dõi, phân tích thông tin dư luận trong và ngoài nước liên quan đến vấn đề dân chủ, nhân quyền; dự báo kịp thời âm mưu, hoạt động mới của các thế lực thù địch, nhất là lợi dụng nhân quyền can thiệp, gây sức ép của các thế lực thù địch để chủ động đấu tranh vô hiệu hoá. Thu thập có hệ thống các tư liệu về quyền con người bị xâm hại do các hành động của chủ nghĩa đế quốc để chủ động tấn công lại địch có hiệu quả.
7. Tăng cường phối hợp chặt chẽ, đồng bộ, thường xuyên giữa các bộ, ban, ngành, điạ phương; phối hợp giữa hoạt động đối nội và đối ngoại. Trong xử lý các vấn đề nhạy cảm liên quan đến dân chủ, nhân quyền phải tính toán, cân nhắc thời điểm phù hợp, đảm bảo yêu cầu chính trị, pháp luật, đối ngoại, theo hướng kiên định về nguyên tắc nhưng khôn khéo, linh hoạt về phương pháp, tranh thủ được sự ủng hộ rộng rãi của nhân dân trong nước và dư luận quốc tế, cô lập phân hoá số ngoan cố chống đối; phân biệt rõ mâu thuẫn địch ta và mâu thuẫn nội bộ nhân dân để giải quyết phù hợp, không làm phức tạp thêm tình hình, không để sơ hở địch lợi dụng vu cáo, xuyên tạc.
8. Có biện pháp chủ động tấn công về nhân quyền, như : công bố thực chất thành tựu nhân quyền hàng năm của Việt Nam, phê phán các hoạt động vi phạm nhân quyền ở chính các nước phương Tây. Đối với các “vấn đề” nổi cộm mà bên ngoài quan tâm cần tập trung giải quyết, không để tình hình phức tạp thêm. Tập trung phản bác những thông tin sai lệch về tình hình nhân quyền ở Việt Nam trong báo cáo nhân quyền năm 2009 của Bộ Ngoại giao Mỹ.
9. Đấu tranh, bảo vệ nhân quyền là đấu tranh, bảo vệ về chính trị, tư tưởng. Vì vậy, Ban Cán sự Đảng các bộ, ban, ngành, cơ quan ngang Bộ, cơ quan chính phủ, các tỉnh uỷ, thành uỷ chịu trách nhiệm lãnh đạo, chỉ đạo công tác bảo vệ và đấu tranh nhân quyền theo chức năng, nhiệm vụ được phân công. Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, các đoàn thể chính trị - xã hội theo chức năng của mình góp phần tích cực tham gia công tác bảo vệ và đấu tranh về nhân quyền.
10. Đẩy mạnh công tác thông tin đối ngoại, xây dựng nội dung, phương pháp phù hợp nhằm nâng cao hiệu quả công tác thông tin đối ngoại, xác lập hệ thống lập luận sắc bén, phù hợp với từng loại đối tượng, đối tác; triển khai các hoạt động hợp tác quốc tế về nhân quyền, làm cho các nước và nhân dân thế giới hiểu rõ về những thành tựu nhân quyền ở Việt Nam, không bị ngộ nhận do những luận điệu tuyên truyền, xuyên tạc của các thế lực thù địch; Đặc biệt, cung cấp kịp thời thông tin định hướng để giúp gần 4 triệu người Việt Nam hiểu đúng, hiểu rõ tình hình và tích cực tham gia công cuộc đổi mới đất nước, như doanh nhân Nguyễn Công Chánh từ thành phố San Fransisco (Mỹ) về nước dự Hội nghị người Việt Nam ở nước ngoài lần thứ nhất đã nói: “Chúng ta cùng ngồi lại với nhau để giải quyết các vấn đề giữa trong nước và hải ngoại. Mọi người phải đoàn kết. Tôi tin tưởng một sự hoà hợp chắc chắn sẽ trở thành hiện thực”./.
Theo Ban tôn giáo chính phủ
|